chưa công khai đã ly hôn
TPO - Sau khi doanh nhân Đào Lan Hương cho biết chưa ly hôn chồng, Shark Bình đã có lời giải thích trên trang cá nhân, khẳng định hai vợ chồng đã đồng thuận ly hôn từ năm 2018. Phương Oanh và doanh nhân Nguyễn Hòa Bình (Shark Bình) thừa nhận hẹn hò sau khi những hình ảnh cặp
Để triển khai xây dựng theo quy hoạch, UBND tỉnh Vĩnh Long có chủ trương chấp thuận Công ty TNHH Đầu tư Xây dựng Thương mại Ngọc Phú Tiên (Công ty Ngọc Phú Tiên) được đầu tư xây dựng dự án Khu dân cư - dịch vụ Phước Yên trên cơ sở quy hoạch được duyệt theo Công văn
Hỏi: Tôi và chồng kết hôn từ năm 2014 nhưng do hay mâu thuẫn với nhau nên đã ly thân được một thời gian nhưng chưa ly hôn. Hiện tại tôi đang sống một một người khác như vợ chồng và có mới nhau một người con 1 tháng tuổi.
Bộ Công an báo cáo về loạt đại án kinh tế, tham nhũng đặc biệt nghiêm trọng. TTO - Báo cáo của Chính phủ do Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm thừa ủy quyền Thủ tướng ký báo cáo Quốc hội nêu rõ trong năm đã phát hiện 523 vụ phạm tội về tham nhũng và chức vụ, tăng 40,97%, trong đó khởi tố 501 vụ với 1.211 bị can.
Chương 124: Cầu hôn. “Trước mắt cứ thế đi. Tan họp, chúng ta… ai về nhà nấy.”. Phó Diễm quyết định xong, tiện tay ném bút xuống bàn. Kết quả lực tay khống chế không tốt, cây bút ký đáng giá ngàn vàng không may rơi xuống đất, đến lúc nhặt lên đã không còn viết
Site De Rencontre Gratuit Sérieux Sans Abonnement Pour Les Femmes. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Phương - Beta MinChương 15. Ly hônKhi Nghiêm Tự trở về, đã là mười giờ hơn tối, sau khi hắn cùng Bạch Tử Uẩn gặp mặt, weibo bên này nháo ra chuyện xấu, công ty khởi xướng khẩn cấp PR, gọi Nghiêm Tự qua thương lượng phương pháp giải quyết dư luận, cứ như vậy, hắn về nhà có hơi chậm một gõ cửa chung cư, bên trong lặng yên im ắng, không có người đáp Tự cho rằng Kha Tây Ninh chờ hắn không nổi nên đi ngủ trước, liền không gõ cửa quấy rầy cậu, tự mình tìm chìa khóa mở cửa. Két một tiếng, cửa mở. Trong phòng một mảnh đen, không hề thấy bóng người, nhưng Nghiêm Tự lại mẫn cảm ngửi thấy được mùi cồn phả vào cồn này không chỗ nào là không có, kích thích xoang mũi Nghiêm rất nhanh phát hiện điểm không đúng, ấn xuống chốt mở bên tay bật đèn trong phòng khách, toàn bộ phòng ở đều sáng lên. Những chai rượu nằm ngổn ngang trên tấm thảm lông cừu Châu Âu ở phòng khách, rượu vang đỏ vẫn chưa được uống hết, chảy ra trên sàn nhà, nhiễm lên tấm thảm trắng như Tự vội vàng nhìn lướt qua, thấy rõ số lượng chai rượu vang đỏ, tuyệt đối không phải tửu lượng Kha Tây Ninh có thể chịu đựng Kha Tây Ninh không có ở phòng Tự trong phút chốc cảm giác tâm hoảng ý loạn, hắn sải bước đi đến phòng ngủ, mở chốt cửa xem xét, một mảnh đen kịt, Kha Tây Ninh cũng không ở trong ở phòng khách cũng không ở phòng ngủ, Kha Tây Ninh sẽ ở nơi nào?Nghiêm Tự lần đầu tiên cảm giác được tư vị sợ hãi, môi run nhè nhẹ, nhẹ giọng hô "Tây Ninh..." Ở các góc căn hộ tìm vợ, sợ thanh âm lớn hơn một chút sẽ dọa đến Kha Tây cùng, Nghiêm Tự ở trên bồn rửa trong phòng bếp tìm thấy người vợ đang mất tíchKha Tây Ninh không có mặc áo ngủ mềm mại, vẫn quần áo mặc khi buổi sáng đi ra ngoài, áo gió mặt bên ngoài nhăn nheo không chịu nổi, cổ áo dính rượu vang đỏ, trên mặt Kha Tây Ninh cũng là một mảnh ướt sũng, cả người rất chật một người ngồi trên bồn, ống quần bị cuốn lên đến đầu gối, một chân vô lực buông xuống, chân khác đứng thẳng, cầm trong tay một chai rượu vang đỏ, cúi đầu, tóc rối bù mềm mại lại hơi Tự nhìn một chút, bên người Kha Tây Ninh tất cả đều là rượu vang đỏ, số lượng so với trên sàn phòng khách chỉ nhiều không chứ không Tây Ninh chưa bao giờ thích uống rượu, không chỉ bởi vì tửu lượng kém, sẽ không uống rượu, bởi vì cậu cảm thấy rượu rất khó uống. Nghiêm Tự khó mà tin được, Tây Ninh làm như thế nào có thể uống nhiều như vậy, một chai lại một chai uống vào người, mạnh mẽ cố chống đỡ để không ngã đau lòng nhìn chăm chú vào Kha Tây Ninh, từng bước hướng về phía trước đi, muốn ôm lấy cậu, giúp cậu thoải mái tắm rửa bằng nước ấm, thỏa đáng đặt trên giường mềm mại, mà không phải ngồi ở trên gạch men sứ lạnh Tây Ninh nghe được động tĩnh được đè thấp, cậu hơi hơi ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn hướng Nghiêm Tự giúp Kha Tây Ninh vuốt vuốt mồ hôi trên trán, tiến lên một bước, ấm giọng hỏi "Anh thấy trên bàn cơm chỉ có nguyên liệu nấu ăn, không có bát đũa, em chưa ăn phải không? Muốn anh tùy tiện nấu chút cháo cho em ăn hay không?"Kha Tây Ninh quả thực chưa ăn cái gì, nhưng cậu một chút cũng không chỉ là lắc lắc đầu, không nói gì mắt Nghiêm Tự chạm đến vết thương trên tay của Kha Tây Ninh, hắn tưởng bị mảnh nhỏ của chai rượu gây thương tích, muốn kéo qua nhìn một cái. Kha Tây Ninh lại hoảng sợ rút tay trở về, không để Nghiêm Tự chạm vào, chỉ cần Nghiêm Tự ngẩng đầu, liền có thể nhìn thấy Kha Tây Ninh cho dù say, đáy mắt cũng không giống trước kia quyến luyến, chỉ có phòng Nghiêm Tự không có chú ý đưa tay sờ sờ mặt Kha Tây Ninh, xác nhận cậu không có phát sốt, ấm giọng nói "Tây Ninh, anh giúp em đi pha nước tắm?"Kha Tây Ninh lại vẫn lắc lắc đầu, cậu nói mê, đứt quãng biểu đạt ý nghĩ của chính mình "Tôi, không... Cần.""Cả người em đều ướt như vậy đối với thân thể không tốt." Nghiêm Tự thanh âm rất nhẹ, sợ hù dọa Kha Tây Ninh, ngữ khí kiên nhẫn lại săn sóc, "Không cần em phải tự đi, anh ôm em đi tắm rửa."Kha Tây Ninh lại vẫn không đáp lại Nghiêm Tự, cậu chỉ là một khắc lúc Nghiêm Tự đứng lên, đột nhiên hỏi "Tôi mua nhiều hoa, anh thấy không?"Đúng là Nghiêm Tự thấy được sáu chậu hoa ở cửa sổ phòng ngủ, bàn tay hắn dày rộng lại có chút chai mỏng ở trong lòng bàn tay, ôn nhu ôm lấy hai má của Kha Tây Ninh, cười nói "Thấy được, rất xinh đẹp."Kha Tây Ninh nói "Nhưng là tôi làm không tốt, tôi đã làm đổ bùn đất ở trong phòng khách, cũng không thu dọn sạch sẽ, anh trước kia nói đúng, tôi chính là một người hấp tấp, bộp chộp."Người khác đều nói, bạn đời luôn rất cần thời gian sống chung để có thể hòa hợp, bọn họ xuất thân bất đồng, trưởng thành trải qua bất đồng, yêu thích cùng thói quen cá nhân cũng bất đồng. Nghiêm Tự cùng cậu xác thực là hai người hoàn toàn khác nhau, Nghiêm Tự bình tĩnh tự gò bó bản thân, chuyện gì đều gọn gàng ngăn nắp, cậu thì chần chừ lưỡng lự, thường xuyên rất vụng về làm sai một vài này, cậu đã cố phá vỡ những điểm không tương đồng này, cố gắng bảy năm, kết quả chúng nó không bị phá vỡ, lại còn vây hãm chính cậu, cậu chìm nổi ở trong đó, từ từ mà mất đi chính bản thân mình. Lần này Kha Tây Ninh không muốn do dự nữa."Trước kia là anh sai." Nghiêm Tự thở dài, thuận thế ôm lấy Kha Tây Ninh, trấn an cậu "Không có việc gì, loại việc nhỏ này không cần Tây Ninh làm, anh có thể làm."Kha Tây Ninh thờ ơ đối lời nói của Nghiêm Tự, móng tay cậu để ở trên lưng Nghiêm Tự, gắt gao bấu chặt, ngay cả chính cậu cũng không phát hiện ra. Nghiêm Tự bị đau, một trận kêu rên, nhưng vẫn không buông Kha Tây Tự cúi đầu, đặt trên trán của Kha Tây Ninh một nụ hôn chân Tây Ninh cho dù say, vẫn muốn tránh né, cậu rụt một chút, lông mi động đậy sát ở trên mặt Nghiêm lát sau, Nghiêm Tự cảm nhận được móng tay của Kha Tây Ninh bấu ở trên lưng hắn chậm rãi buông ra, hắn vuốt ve sau gáy Kha Tây Ninh, mi nhãn ôn nhu "Tây Ninh?"Đáp lại hắn là tiếng hít thở nhàn Tự chậm rãi buông Kha Tây Ninh xem xét, cậu mặt mày đỏ rực, miệng hơi hơi mở ra, tựa hồ là dùng miệng mà hô hấp, tất cả những gì đã nói trước đó đều là do say rượu, hiện tại sợ là đã quá say rồi, ngủ thiếp hoạch giúp Kha Tây Ninh tắm nước nóng bị lỡ, người trong lòng đã sớm ngủ đến bất tỉnh nhân sự, Nghiêm Tự nhẹ nhàng véo mũi Kha Tây Ninh, Kha Tây Ninh đang ngủ bị kích thích đến run cả người, lại ở đáy yết hầu phát ra một chuỗi thanh âm lẩm bẩm càu nhà nhìn thấy Kha Tây Ninh như vậy, phiền não trong lòng Nghiêm Tự dần dần lui bước, hắn để Kha Tây Ninh ghé vào trên lưng, cõng cậu vào phòng ngủ, lại đem chăn bông đắp trên người Kha Tây Ninh, cẩn thận giúp cậu ém góc chăn, không để cậu bị cảm Tự tắt đèn, ra khỏi phòng thu dọn hết rượu vang trong phòng khách và phòng bếp, lại tìm đến "Bùn đất" như lời Kha Tây Ninh nói, đã tỉ mỉ lau dọn sạch sẽ, làm tốt hết thảy, Nghiêm Tự ngứa tay sờ soạng túi quần, kết quả cầm ra một gói thuốc Tự một mình trầm mặc ngồi ở trên sô pha hút Tây Ninh không thích hắn hút thuốc, cho nên Nghiêm Tự cũng không thể nào hút thuốc. Nhưng gần đây trong lòng phiền muộn rất nhiều, Nghiêm Tự nhịn không được dùng nicotine để gây tê chính nay công ty tổ chức cuộc họp khẩn cấp,kết quả thương lượng dĩ nhiên là để hắn thừa nhận với truyền thông là đang cùng Bạch Tử Uẩn hẹn hò, đợi nhiệt độ thấp xuống, lại tuyên bố chia như vậy, hai bên đều vui vẻ. Đây là phương án mà công ty quản lý của Bạch Tử Uẩn đề suất, Nghiêm Tự đương nhiên hiểu chủ ý của người này là gì, nhưng Bạch Tử Uẩn đã nắm thóp của hắn trong tay, tạm thời không thể động vào cậu ta Tự đứng dậy đem đầu mẩu thuốc lá dụi tắt trong gạt tàn, mà A Kiệt đúng lúc gọi điện thoại Kiệt nói gì Tự thản nhiên ừ một tiếng "Hot search áp chế đi là được, không cần ở trước mặt Tây Ninh nhắc tới chuyện này, tạm thời gạt em ấy."Nghiêm Tự rất hiểu tính cách của Kha Tây Ninh không thích xem bát quái, chuyện xấu của hắn cùng Bạch Tử Uẩn, Kha Tây Ninh sợ là còn chưa thấy. Chuyện này liên lụy rất nhiều, còn có liên quan đến sự nghiệp của Kha Tây Ninh, hắn muốn từ từ giải thích với Kha Tây chuyện điện thoại với A Kiệt xong, đã rất muộn, Nghiêm Tự đi vào phòng tắm tắm rửa một cái, tẩy đi vị thuốc lá hòa với phong trần mệt mỏi trên người, trở về phòng ôm Kha Tây Ninh Tây Ninh nhắm mắt,chau mày, như là đang mơ ác mộng khủng khiếp đêm, Nghiêm Tự xoay người tỉnh, hắn cúi đầu vừa vặn thấy chăn trên người đều bị Kha Tây Ninh ngủ say cuốn đi, hơn phân nửa buông thõng trên Tự bất đắc dĩ đem chăn một lần nữa từ mặt đất kéo lên, đắp cẩn thận trên người Kha Tây Ninh, vì tránh cho việc này lại lần nữa phát sinh, hắn đi tủ quần áo tìm cho mình tấm chăn khác, rồi quay lại, Kha Tây Ninh đã thản nhiên ôm chăn xoay người đến một hướng khác, chỉ đem lưng để lại cho Nghiêm Tự, tiếng ngáy trước sau như Tự không biết là thời điểm hắn tắt đèn nằm xuống, Kha Tây Ninh tưởng rằng đã ngủ say lại chậm rãi mở mắt, ánh mắt thẳng tắp dừng ở một chỗ trong bóng tối, không có chút nào giống là vừa tỉnh ngủ mông mặt cậu rất bình tĩnh, nhưng lưng lại căng thẳng vô cùng, tựa hồ không muốn tiếp xúc với Nghiêm Tự ở phía sau dù là chút ít, giống như chỉ cần đụng tới một chút liền có cảm giác ghê đêm không thể nào ngủ ngon, thời điểm Nghiêm Tự tỉnh lại, phía bên trái giường đã trống không, lưu lại một chút ấm áp. Nghiêm Tự đứng dậy, chăn từ trên người trượt xuống, lộ ra nửa người trên tráng Tự bị tia sáng ngoài cửa sổ xuyên vào kích thích nheo mắt lại, hắn vò tóc một hồi, từ tủ đầu giường lấy điện thoại nhắn tin cho Kha Tây Ninh, hỏi cậu sớm như vậy có phải đi công tác hay Tây Ninh nhận được tin nhắn cũng không có trả lời, mà là tùy tay đem Nghiêm Tự kéo vào sổ đen. Lúc này những người khác đang ở trong một văn phòng luật sư. Tối hôm qua cậu nhìn thấy hot search của Nghiêm Tự và Bạch Tử Uẩn, cậu lập tức bị choáng váng, khi trở lại bình thường, Kha Tây Ninh lúc này cạn kiệt sức lực, trước tiên liên hệ với Lam Vũ có quen một luật sư xử lý việc ly hôn, cũng là bạn bè nhiều năm. Lam Vũ lần nữa cùng Kha Tây Ninh cam đoan vị luật sư Trần này sẽ không tiết lộ bí mật của Kha Tây Ninh và Nghiêm sư Trần tối hôm qua nhận được thỉnh cầu Kha Tây Ninh, giúp cậu phân tích chuyện này "Cậu nói muốn ly hôn, cần phải có sự đồng ý của đối phương, bằng không cần đi ra tòa án khiếu nại."Kha Tây Ninh suy xét đến trạng thái hai người vẫn là ẩn hôn, cậu không muốn làm chuyện này rối lên, nói, "Không thể đi tòa án."Luật sư Trần đẩy kính mắt xuống, y đem đơn ly hôn đưa đến bên bàn Kha Tây Ninh "Nếu cậu cùng hắn đều chuẩn bị tốt, có thể để ký tên ở đây."Kha Tây Ninh cầm đơn ly hôn gật sư Trần nói tới đây, đột nhiên do dự một lát, chân tâm thực lòng nói "Lam Vũ là bạn học hồi cấp ba của tôi, nếu cậu là bạn của Lam Vũ, kia cũng tính là bạn của tôi. Tôi khuyên cậu một câu, hôn nhân là đại sự một đời, ly hôn cần thận trọng, cậu nghĩ kĩ chưa?"Kha Tây Ninh nghe vậy thì cúi đầu cười một chút, trên mặt là sự thoải mái hiếm có, lúm đồng tiền hiện ra giúp cậu càng có vẻ trẻ ra, phảng phất trở lại bảy năm trước che giấu giấc mộng của Kha Tây Ninh."Luật sư Trần, thời gian là một thứ gì đó bất khả tư nghị *, có thể khiến ta thay đổi không còn là chính mình, cũng có thể khiến tình cảm hoàn toàn thay đổi." Cậu nói, "Nhưng tôi muốn tùy hứng một lần, trở về điểm xuất phát, chấm dứt hết thảy bảy năm hoang đường."* Bất khả tư nghị không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được, không thể hiểu được. theo WikipediaHết chương 15.
Ngày hôm sau, đoàn phim tạm thời xây dựng phim trường trong nhà. Nam nhân dáng người cao ngất cùng một cô gái mặc váy trắng yểu điệu giằng co, tuấn nam mỹ nữ vừa vặn là một đôi, vốn nên là hai vợ chồng hòa hợp, nhưng bởi vì nữ chính không thể sinh con mà phát sinh cuộc cãi vã kịch bản đến đây, hẳn là nam chính nên hung hăng tát nữ chính một Tây Ninh lại nhìn chằm chằm lòng bàn tay mình, chậm chạp bất động. Nữ diễn viên xem Kha Tây Ninh trạng thái không được đúng, cho rằng cậu không xuống tay được, nhẹ giọng thúc giục "Tiền bối, anh nhanh xuống tay đi, đạo diễn đã nói, không cần thực sự dùng sức để đánh, mượn một chút lực là được."Cậu dường như lại không nghe thấy, đứng lặng ở chỗ viên công tác xung quanh cùng với một số diễn viên quần chúng bắt đầu thì thầm với nhau."Cut——!!!" Đạo diễn cuộn cuốn kịch bản lại hô. Hắn ta bị chọc tức liền lấy ra một điếu thuốc, nuốt mây nhả khói nói "Đoạn này mà diễn cũng không được, cậu kia... Kha Tây Ninh, cậu lại đây cho tôi."Đạo diễn này có tiếng là dễ chịu, chỉ cần diễn viên nói lời thoại đúng, nhìn không gượng gạo có thể không bị NG. Kha Tây Ninh ra mắt bảy năm, ở kỹ thuật diễn xuất mặc dù không tính như hỏa thuần thanh 1, nhưng cũng xem là thủ pháp thuần thục, so sánh với diễn viên mới vào nghề, kỹ năng cùng cách diễn rất được lòng của đạo diễn. Cậu vào đoàn làm phim hai ba ngày, hầu đều không bị NG, diễn một lần đã qua, khiến không ít diễn viên diễn cùng cậu ao ước không thôi, vuốt mông ngựa nói "Kha tiền bối quả nhiên không giống người thường."Lần khác thường này thật sự hoàn toàn vượt ra ngoài dự kiến của mọi diễn hướng Kha Tây Ninh gọi vào phòng nghỉ, mày nhăn đến mức có thể kẹp chết ruồi bọ "Kha Tây Ninh cậu xảy ra chuyện gì? Đơn giản như vậy cũng diễn không tốt... Là ăn không ngon ngủ không yên? Hả?"Kha Tây Ninh thở ra một hơi đầy mệt mỏi đã cố gắng kiềm chế, nói "Tôi không muốn diễn."Đạo diễn cho rằng bản thân nghe lầm "Cậu nói cái gì? Có phải vừa rồi cậu nói cậu không muốn diễn?"Kha Tây Ninh gật đầu "Vâng."Đạo diễn suýt chút nữa cầm kịch bản trong tay ném tới mặt Kha Tây Ninh, nhưng cũng chỉ là suýt chút nữa. Không phải mỗi người đều có vận mệnh tốt như vậy, có đạo diễn thanh danh hiển hách, lúc nào cũng cầm chắc giải thưởng trong tay, vị đạo diễn này lăn lộn mấy chục năm, vẫn như cũ chỉ có thể có chút thành quả, kiếm chút tiền sữa bột. Đoàn phim lần này đều là diễn viên mới, nam chính Kha Tây Ninh có phần nổi tiếng, hắn ta vẫn là muốn giữ lại thử xem."Hợp đồng đều đã ký, diễn cũng diễn hai ngày." Đạo diễn vững vàng, kiên nhẫn hỏi, "Cậu nói với tôi không muốn diễn, cậu có thể cho tôi biết nguyên nhân không?""Kịch bản có vấn đề." Kha Tây Ninh cầm kịch bản mới sửa chữa, nghiêm túc thuật lại ý nghĩ của mình, "Lúc đầu ký hợp đồng khi kịch bản không phải như vậy, tôi quay phim vài ngày, các anh kịch bản liền sửa lại vài ngày, càng sửa càng cẩu huyết, càng sửa càng tam quan bất chính 2, đạo diễn, thứ lỗi cho tôi khó có thể tiếp tục diễn."Đạo diễn cả giận nói "Cậu biết cái gì? Nguyên lai kịch bản kia quá yên bình, tiểu phu thê ân ân ái ái có có ý tứ gì, kịch bản hiện tại rất tốt, vừa có mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, lại có phu thê mâu thuẫn, phần sau còn có đề tài xã hội tranh luận là người thứ ba, nữ chính còn nổi lên báo thù. Thời đại ngày nay, khán giả rất thích loại kịch bản này."Kha Tây Ninh không thể chịu đựng lắc lắc đầu. Mấy ngày trước cậu đến lấy kịch bản mới tình tiết vẫn còn quay quanh nữ chính không có khả năng mang thai cùng mẹ chồng triển khai mâu thuẫn, buổi sáng hôm nay kịch bản mới lại cho thêm tình tiết ngoại tình... Chuyện này có nghĩa là Kha Tây Ninh sắp sửa diễn một loại đàn ông mà cậu ghét vợ làm công cụ tình dục, đối với mẹ bất hiếu, áp chế không được nửa thân dưới còn ham muốn sự nghiệp, cùng con gái cấp trên có quan có trách nhiệm như vậy, không hề có chính kiến lại khốn kiếp như vậy, Kha Tây Ninh ngay cả nhắm mắt lại đều diễn không nổi. Nhân lúc cậu mới vào đoàn kịch vài ngày, có đổi diễn viên thì tổn thất cũng không quá lớn, nên rời đi càng sớm càng tốt, thật sự muốn đợi đến cảnh ngoại tình thì rời đi.... nhưng Kha Tây Ninh sợ là càng khó có thể gánh chịu phần trách nhiệm diễn xem Kha Tây Ninh lắc đầu, lửa giận trong lòng càng sâu, cảm giác tên diễn viên ngoan ngoãn mấy ngày trước là giả vờ, trong lòng coi cậu chính là một tên xấu xa kiêu căng, tự mãn."Cậu lắc đầu làm cái gì?" Đạo diễn nhìn chằm chằm cậu, "Cậu nói xem tôi nói cái gì không đúng? Thời đại này khán giả đều thích loại này.""Không đúng." Kha Tây Ninh nói, "Tôi không biết đạo diễn có nhớ nửa năm trước người nhận danh hiệu ảnh đế giải Kim Mã là ai."Giải Kim Mã là một giải rất có giá trị tại showbiz trong nước, sau khi Nghiêm Tự nhận được giải, tất cả giới truyền thông đều đưa tin chuyện này, đạo diễn này làm sao có khả năng không biết."Nghiêm ảnh đế danh tiếng lẫy lừng." Đạo diễn cười lạnh một tiếng, "Tôi làm sao không nhớ rõ."Kha Tây Ninh gật đầu nói "Nghiêm ảnh đế được giải cũng là một bộ nói về bức họa đô thị, anh ấy đóng vai cũng là một nam nhân đảm đương trách nhiệm gia đình, nhưng nội dung bộ phim hoàn toàn không có tình tiết cẩu huyết, bộ phim nói về một nhân vật nhỏ bé trong xã hội, cốt truyện rất hay, vé bán ra cũng rất cao, danh tiếng cũng tốt, đạo diễn... Anh chẳng lẽ không nghĩ đến việc sẽ sản xuất ra một bộ phim truyền hình như vậy sao?"Đạo diễn nghe xong lời nói của Kha Tây Ninh, trở nên trầm nhiều đạo diễn, lúc còn trẻ đều mơ về một giấc mơ, cho rằng chính mình rất phi thường, có thể đột phá những điều lệ vây hãm mà quay ra được một bộ phim điện ảnh hay truyền hình lẫy lừng. Hắn ta cũng không ngoại lệ, lúc vừa mới gia nhập nghề, không muốn đi theo cái loại hình dung tung tục mà lên, tưởng rằng làm ra tác phẩm có chất lượng sẽ có chút danh tiếng, nhưng rồi bộ nào cũng vậy đều chỉ là sản phẩm thị trường, hắn ta rơi vào mê khi hắn ta cho quay thử vô số kịch bản cẩu huyết, kịch bản này mặc dù trên mạng bị nhiều người mắng, nhưng rating lại rất cao. Điều này khiến cho hắn ta quanh năm được nếm cái thứ ngon ngọt vào được không ra được kia, sau đó mỗi một bộ phim truyền hình đại khái đều giống nhau, không phải nữ chính phá thai, chính là có người thứ ba xen vào, mỗi một bộ đều có một bà mẹ chồng kéo chân, vừa xấu xa vừa cổ hủ."Cậu... Muốn tôi không cần cốt truyện cẩu huyết, cũng có thể làm ra rating cao?" Đạo diễn nhìn cậu Tây Ninh cho rằng kịch bản có chuyển biến tốt, gật đầu "Vâng.""Nhưng cậu cũng không phải Nghiêm Tự." Không phải ai cũng nhớ đến khi mới bắt đầu, danh tiếng và tiền tài đều không thể cùng lúc có được, giữa hai loại, hắn cũng đã sớm lựa chọn điều sau, đạo diễn cười lạnh nói, "Nếu là Nghiêm Tự, phân trâu đều có thể nhờ hắn mà biến thành một đóa hoa. Cậu chỉ là một diễn viên hạng ba, còn tưởng mình là Nghiêm Tự, cậu cút xéo đi."Kha Tây Ninh cũng là một người nóng tính, người khác nói cậu cút, cậu chẳng cần lý lẽ gì mà ở lại. Buổi chiều hôm đó, cậu liền hẹn Lam Vũ ở một quán cà phê uống trà Vũ sắp sửa thôi việc tại một công ty của nhà nước, tiền lương thấp, công tác nhiều, tỷ lệ thăng chức thấp, mọi thứ đều bình thường, nhưng thực ra cũng có một điều không tồi, thời gian nghỉ trưa lại nhiều. Vừa vặn đoàn làm phim của Kha Tây Ninh và công ty của Lam Vũ khá gần nhau, hai ngày trước cậu thường xuyên hẹn Lam Vũ đi uống trà chiều, hơn một giờ sau, một về đoàn phim, một về công ty, cuộc sống bình ổn cũng coi như thêm một chút thi này Kha Tây Ninh như thường ngày hẹn cậu ta, Lam Vũ lại ở trong điện thoại ấp úng, tựa hồ có điều khó nói, bên kia điện thoại có một giọng nam nhẹ nhàng khoan khoái cười nói một câu "Không có việc gì, cậu đi đi."Lam Vũ đáp ứng Kha Tây Ninh, nói cậu ta lập tức liền tới Tây Ninh luôn cảm giác này giọng nam có chút quen tai, nhưng lại nghĩ không ra là ai, không có đầu mối, cũng dứt khoát không xoắn xuýt vấn đề này cho dù đang tức giận nhưng tốt xấu gì cũng là minh tinh, tỷ lệ bị người qua đường nhận ra rất cao, cải trang một chút liền đi, ngồi một bàn gần cửa sổ chờ Lam Vũ qua bao lâu, Lam Vũ mệt mỏi chạy Tây Ninh nói "Tôi gọi thứ cậu thích nhất Latte Hương Thảo.""Vẫn là Tây Tây hiểu tôi." Lam Vũ tựa như muốn đùa giỡn lưu manh nhéo nhéo mặt Kha Tây Ninh, thuận thế ngồi đối diện Tây Ninh nói "Cậu tới rất nhanh.""Tôi không ở công ty." Lam Vũ khoát tay, "Tôi ở phố đối diện kia ăn cơm, lúc cậu gọi, tôi vừa ăn cơm xong."Vừa dứt lời, cậu ta liền hỏi "Cậu ăn chưa? Ăn cái gì?"Kha Tây Ninh nói "Tôi gọi mì Ý ở đây, còn chưa mang lên." Nói xong, cậu cầm Latte Hương Thảo đẩy về phía Lam Vũ nhíu nhíu mày, uống một ngụm cà phê "Cậu không phải nói đoàn phim cung cấp cơm hộp sao? Chẳng lẽ cơm ở đoàn phim rất khó ăn, cậu phải ăn ngoài?""Đều không phải." Kha Tây Ninh thần sắc thoạt nhìn rất bình thường, ngữ khí lại khác thường, "Tôi lĩnh cơm ở đoàn phim rồi." 3La Vũ suýt chút nữa thì phun hết cafe trong miệng, may mà cậu ta kiềm nén, bằng không chắc chắn đã bắn tung tóe đến sơmi trắng của Kha Tây Ninh."Lĩnh đơn giản vậy?" Lam Vũ khó có thể tin tưởng nói, "Tôi nhớ rõ cậu diễn vai nam chính mà, đầu năm nay nam chính khổ như vậy? Quay phim hai ngày liền được lĩnh lương?"Kha Tây Ninh buông xuống mi mắt, thần sắc không có gì khác "Là tôi không muốn diễn."Dưới ánh mắt khiếp sợ của Lam Vũ, Kha Tây Ninh đem nội dung kịch bản tóm tắt vài câu. Theo Kha Tây Ninh giảng thuật, Lam Vũ vẻ mặt càng ngày càng phức tạp. Dưới cái nhìn của cậu ta, chuyện này người ngoài nhìn vào lại nghĩ Kha Tây Ninh không sợ cường quyền, nghỉ diễn là do kịch bản rác rưởi, nhưng nhìn sâu vào sự việc mà giải thích thì sự việc này có liên quan đến hoàn cảnh gia đình của Kha Tây thơ ấu của Kha Tây Ninh rất bi thương, cha chính là một kẻ cặn bã, trong lúc mẹ Kha mang thai thì đã không quản được nửa thân dưới, cùng với một cô gái hơn hai mươi tuổi sống Kha sau khi sinh Kha Tây Ninh, liền mắc chứng trầm cảm sau khi sinh, chịu đựng mấy năm, cuối cùng không thể chịu được nữa, vào thời điểm Kha Tây Ninh còn nhỏ, lựa chọn nhảy lầu tự sát mà chết. Cha Kha cũng không biết là vì còn có lương tâm, hay là cô gái kia kỳ thực không thích ông ta, một mình mang theo Kha Tây Ninh nuôi lớn lên, hơn năm mươi tuổi cũng không có cưới người thứ nên Kha Tây Ninh đặc biệt không thích nam nhân ngoại tình cùng người thứ ba, lại càng không cần nói đến việc diễn nhân vật như vậy, giống như hướng về cổ cậu mà rõ những nguyên nhân này Lam Vũ có thể lý giải ý nghĩ của Kha Tây Ninh, có điều lo lắng nhất chính là tiền bồi thường."Công ty khẳng định sẽ đổ lỗi xuống." Mì Ý mà Kha Tây Ninh gọi đã lên, cậu bình tĩnh lại tâm tình ăn mì, "Dù sao bảy năm qua tôi làm cũng không phải không công, trong tay còn có một khoảng tiền, cậu đừng lo lắng."Kha Tây Ninh bảy năm này vất vả quay phim, thực sự có một khoản tài chính lớn khả quan, nhưng thật sự tiền bồi thường này chẳng khác gì một một bó đuốc 4, Lam Vũ nghe liền cảm thấy đau lòng thay cậu. Lam Vũ rất muốn hỏi một câu đáng giá sao? Nhưng nghĩ rằng, Kha Tây Ninh nhất định trả lời là đáng giá, cậu ta liền không nhiều chuyện mà hỏi nữa..."Cậu không phải còn có Nghiêm ảnh đế sao?" Lam Vũ đột nhiên nghĩ ra, "Chuyện này nói với Nghiêm Tự một câu là xong."Nghe đến cái tên này, Kha Tây Ninh xoa mặt một hồi, ngay cả lưng cũng liền cứng ngắc, cậu cúi đầu nói "Nói sau đi, công ty còn chưa tìm tới tôi, chuyện này cũng không gấp lắm."Phỏng chừng trên thế giới này người hiểu rõ Kha Tây Ninh nhất có lẽ là Lam Vũ, cậu nghi ngờ mà nhìn chằm chằm Kha Tây Ninh "Cậu với Nghiêm Tự cãi nhau hả.""Tôi với anh ấy cãi nhau chỗ nào." Kha Tây Ninh cười khổ nói, "Anh ấy là người nghiêng về lí trí, nếu trong lòng giận tôi, cũng sẽ không lãng phí thời gian cãi nhau với tôi.""Thế thì vì cái gì?" Lam Vũ khó hiểu Tây Ninh đầu tiên không trả lời, vùi đầu ăn hai miếng mì, ăn no, cậu tùy ý dùng khăn giấy lau đi nước tương nơi khóe miệng."Tôi hoài nghi Nghiêm Tự căn bản là không thích tôi."Tác giả có lời muốn nói Chương 1. Sửa một chút, Lam Vũ chưa có thôi việc, đổi thành sắp sửa thôi có ở bình luận đều nói muốn ly hôn, tôi vì mà Nghiêm Tự cảm thấy bi ai ┓? ′? "?┏Chú thích 1 Hỏa thuần thanh dày công tôi luyện tương truyền Đạo gia luyện đan, nhìn vào lò, thấy ngọn lửa lên màu xanh, coi là đã thành công,ví với sự thành thục của học vấn, kĩ thuật....2 Tam quan bất chính Tam quan là nói về Thế giới quan, Nhân sinh quan, Giá trị quan. Ý của Kha Tây Ninh là kịch bản này là không hề đúng, bóp méo cuộc sống.3 Ý là Kha Tây Ninh đã bỏ đoàn phim cái này mình không chắc có phải bạn ấy chơi chữ không nữa TT^TT
Đam Mỹ Nguồn Editor + Beta Phương + Min Phong Hoa Các 47,700 Hoàn Thành 110242 09/09/2021 truyện đam mỹ ngược h Đánh giá 8/10 từ 21 lượt Truyện mới của tác giả Đoản Miệt Tử Sai Sai đặt ra hư cấu, hợp pháp hôn nhân đồng tính. Truyện đam mỹ nhưng ngược nhẹ nhàng, từng câu từng chữ chạm nhẹ vào tim. Chưa Công Khai Đã Ly Hôn thực chất chỉ là một cuộc cãi vã quy mô lớn giữa hai vị diễn viên trường phái thực lực. Một người thì lo sợ nửa kia quá mức chói mắt, sẽ bị người khác cướp mất cho nên cố tình ngăn chặn không cho người thương "bạo hồng", kẻ còn lại thì ấm ức vì mãi sao chẳng nổi tiếng, biết bao giờ mới có thể nắm tay người kia kiêu hãnh công khai tờ hôn thú đỏ án truyệnKha Tây Ninh cùng Nghiêm Tự bởi vì diễn mà kết duyên, hai người đóng cùng phim điện ảnh đề tài đồng tính luyến ái, nhập diễn rất thâm, củi khô bốc lửa, hơ khô thẻ tre 1 sau đó hoan hoan hỉ hỉ kết bởi vì lấy đề tài mẫn cảm mà bị chém eo 2, sự nghiệp hai người đang trên cao nên lựa chọn không công khai tình năm sau, hai người người vì sự nghiệp chênh lệch, hôn nhân cũng bắt đầu xuất hiện mâu Tây Ninh vòng vòng chuyển chuyển, vẫn cứ tiếp tục câu chuyện cẩu huyết về tiền cát-xê, từ tiểu thịt tươi biến thành lão thịt tươi, fan từ tiểu mê muội biến thành mấy bác gái nhảy quảng Tự sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, một bộ phim lấy ba nghìn vạn, trong vòng nửa năm nhận danh hiệu ảnh đế của giải Kim Tây Ninh mặt không đổi sắc mà nhìn chằm chằm đôi cẩu nam nam trên báo, cười lạnh nói “Ly hôn hay không?”“Không ly hôn.” Nghiêm Tự hai mắt đỏ Tây Ninh ký tên, cười to nói “Còn không ly hôn? Giữ lại về nhà để mừng năm mới?”Chú thích 1 Hơ khô thẻ tre ý chỉ việc hoàn thành xong tác phẩm2 Chém eo tức là phim của 2 bạn quay xong nhưng không được chiếu.
Cuối cùng là kết thúc thật rồi! 2 năm ròng được gặp thầy Nghiêm và thầy Kha, cuối cùng cũng phải tạm biệt thật rồi! 129 chương truyện, 2 người edit, bộ truyện đánh dấu cho sự ra đời của Phong Hoa Các ❤️ Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng Chưa Công Khai Đã Ly Hôn’ trong suốt hơn 2 năm qua ❤️ Cảm ơn mọi người vì đã kiên nhẫn chờ đợi, vì đã bỏ qua hết những thứ thiếu sót trong bộ truyện đầu tay của mấy chị em ❤️ Chúng ta lại gặp nhau ở những bộ truyện khác nữa nhé ❤️ Giờ thì, tạm biệt thầy Nghiêm, tạm biệt thầy Kha, tạm biệt Chưa Công Khai Đã Ly Hôn ❤️ Editor Đại Hoàng – Beta Min Chương 129 Ngoại truyện 5 Phần kế tiếp cuối Dưới bóng cây, thiếu niên giống như một tia sáng, dần dần xuất hiện trước tầm mắt mọi người. Cậu mặc một chiếc áo sơ mi sọc và quần jeans phai hết sức phổ thông, hoàn toàn không khác gì những sinh viên đại học đang có mặt trên con đường này. Tiếng ve ngày hè râm ran không dứt, nhiệt độ nóng như thiêu đốt người ta, cậu nheo mắt lại vì ánh nắng chói chang, thở hồng hộc, dùng mu bàn tay lau đi mồ hôi chảy xuống hai bên tóc mai. “Anh gì ơi.” Cậu kéo một người đang đi bộ lại, lau lau lòng bàn tay, sau đó lấy từ túi quần ra một tờ khăn giấy đã sắp bị vo thành một cục. Cậu cười, lễ phép mà khách khí hỏi “Xin hỏi studio của đoàn casting Tiểu lưu ly’ có ở gần đây không?” Tướng mạo cậu dễ nhìn, lúc cười lên lại càng hiếm người có thể cự tuyệt. Vì thế người qua đường tiện tay quơ được’ kia lập tức cười híp mắt nói địa chỉ cụ thể cho cậu, còn tốt bụng mà chỉ rõ đường đi, sợ cậu sẽ đi lạc. Người qua đường thấy thiếu niên vẫn mặt mày ù ù cạc cạc thì chậc lưỡi một tiếng, hỏi lại “Cậu mù đường đúng không?” Thiếu niên bối rối, không ngờ mình bị lộ nhanh như vậy. Cậu gãi gãi đầu, rồi lại áy náy cúi đầu. Người qua đường thở dài sườn sượt trong lòng, đúng là một hạt giống tốt, chỉ tiếc tính cách đơn thuần thiện lương quá, lại dễ xấu hổ, e là không thích hợp phát triển trong giới giải trí. “Studio này hiện tại vẫn chưa nổi tiếng.” Người qua đường thẳng thắn nói, “Cũng chưa làm công tác tuyên truyền. Nhìn cậu có vẻ là người ngoài giới, làm sao biết mà chạy đến đây casting?” Thiếu niên do dự giây lát, ấp a ấp úng nói “Em… em… em… thích Lam…” “Hầy.” Người qua đường nói, “Lại thêm một đứa nhóc vì thích Lam Điền mới tới casting.” Thiếu niên trợn to mắt ngạc nhiên “Chẳng lẽ có rất nhiều người như vậy ạ?” Người qua đường cười nói “Nhiều thì nhiều, nhưng ít ai nói thật lắm. Mọi người chỉ toàn trả lời quy củ kiểu thích diễn xuất’, hoặc là có hứng thú với kịch bản thôi. Thế mà vừa tới nơi đã tìm Lam Điền xin chữ ký.” Thiếu niên ngập ngừng “Anh là… nhân viên của đoàn phim ạ?” “Cũng có thể coi là vậy.” Người qua đường nói giỡn, “Cậu có thể gọi tôi là người tìm kiếm minh tinh. Chúc cậu may mắn, nếu cậu qua được casting, vậy coi như là công lao của tôi.” ** “Cắt!” Phó đạo diễn “Cảnh này diễn chưa đủ tự nhiên, nghỉ ngơi năm phút, sau đó quay lại.” Vừa dứt lời, nhân viên phụ trách trường quay, nhân viên hóa trang, nhân viên ánh sáng lập tức vào vị trí, chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo. Kha Tây Ninh với tư cách người nhà tới tham ban hiện đang ngồi kế bên đạo diễn, mặt lạnh tanh xem hết cả đoạn này, thở dài một hơi, nhàn nhạt nói “Nghiêm Tự, anh sai rồi.” Nghiêm Tự nhìn cậu cười, tiện tay nhéo nhéo khuôn mặt người thương, trên thực tế từ sau khi hai người quay lại, số lần Kha Tây Ninh giận dỗi vô cùng ít, khó khăn lắm mới có một lần giả bộ giận, hắn phải phối hợp thật tốt. Nghiêm Tự nói “Anh sai gì cơ?” “Xuyên tạc lịch sử.” Nghiêm Tự không nói gì, nhướn mày nhìn cậu. “Không phải em thích Nghiêm Tự’, mà là em là fan của Nghiêm Tự’.” Kha Tây Ninh sửa lại từng li từng tí, còn mang theo chút ý tứ oán trách, “Lúc đó anh bảo đây là câu chuyện của hai đứa mình, anh muốn quay thành phim, kêu em kể lại những chuyện anh không biết. Em đã nói hết với anh rồi, vậy mà anh còn sửa lời thoại lung tung.” Nghiêm Tự đáp “Không khác nhau là mấy.” Ngừng một lát, như chợt nghĩ đến điều gì, hắn nhịn không được mỉm cười bổ sung “ Kha Tây Ninh thích Nghiêm Tự’ và Kha Tây Ninh là fan của Nghiêm Tự’ không có gì khác nhau.” Kha Tây Ninh “…” Kha Tây Ninh cắn răng “Có khác nhau.” Nghiêm Tự “Không có.” Kha Tây Ninh “Có.” Nghiêm Tự quay đầu nhìn cậu, ý cười chưa giảm, lan dần tới đáy mắt. Hắn hỏi ngược lại “Khác nhau ở chỗ nào?” “Nói thích gì đó ngượng ghê lắm.” Kha Tây Ninh cảm thấy Nghiêm Tự chơi xấu quá, cậu bất mãn cuộn cuốn kịch bản lại, “Với cả vì sao anh lại kêu diễn viên diễn em trông ngượng nghịu thế kia… Em làm gì có như vậy, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp, cứ như tôn anh thành thần mà cung phụng không bằng.” Nghiêm Tự nói “Anh không biết gì đâu nhé. Kịch bản không có viết như vậy, đây là vấn đề do diễn viên lý giải.” “Vậy anh phản ánh lại với họ.” Kha Tây Ninh dở khóc dở cười. “Phản ánh rồi.” Nghiêm Tự tiếp tục rũ sạch quan hệ, “Ai kêu em không muốn diễn. Nguyên văn lời diễn viên anh có thể nói với em, cậu ấy bảo thử tưởng tượng dáng vẻ lần đầu tiên thầy Kha tới gặp thầy Nghiêm, chắc chắn là cực kỳ căng thẳng. Cậu ấy nhất định sẽ diễn ra dáng vẻ nai tơ non nớt đó, anh còn cổ vũ cậu ấy, kêu cậu ấy cố lên nữa.” Kha Tây Ninh “…” Kha Tây Ninh chỉ vào chính mình, đầy nghi hoặc hỏi “Chẳng lẽ ở trước mặt họ, em là kiểu người yêu vào là đầu óc lú luôn như thế hả?” Nghiêm Tự chỉ cười mà không nói. Kha Tây Ninh túm lấy một nhân viên đạo cụ đang rảnh rỗi, làm bộ bâng quơ hỏi “Này, các cậu thấy người thật là tôi và diễn viên trong kịch bản có giống nhau không?” Nhân viên đạo cụ tưởng mình bị vợ sếp bắt quả tang lười biếng, sợ tới suýt hôn mê. Anh ta vội nói liên thanh “Giống… giống chứ, cực kỳ giống.” Kha Tây Ninh vẫn chưa từ bỏ “Giống chỗ nào?” Hồi đó cậu đang là sinh viên, thiên hướng hơi chậm nhiệt, gặp người lạ có lẽ sẽ hơi ngại ngùng, nhưng ngại ngùng không có nghĩa là lắp bắp, càng không có nghĩa là nghe thấy hai tiếng Nghiêm Tự’ mắt sẽ sáng như sao. Quá không phù hợp với cách hai người ở chung hiện tại. Bây giờ cậu bảo Nghiêm Tự đi hướng đông, hắn tuyệt đối không dám rẽ hướng tây! “Giống chỗ nào?” Nhân viên đạo cụ gãi gãi đầu, cười ngốc đáp, “Có lẽ là tình yêu của anh đối với đạo diễn Nghiêm, kịch bản diễn nồng nhiệt y chang ngoài đời thực.” Kha Tây Ninh “…” Cái này thực sự không trách cậu được. Sáu tháng trước, Đại sư phong thủy’ gặt hái thành công lớn. Kha Tây Ninh tuy là nhân vật chính của câu chuyện đầu tiên, nhưng xét về cảnh diễn trong toàn bộ kịch bản, nhân vật Đại sư phong thủy do Phùng Nghị diễn mới là nam chính thực sự, những cảnh diễn của Kha Tây Ninh chưa tính là quá nặng, cậu được đề cử cho giải nam phụ xuất sắc nhất của giải Bông Sen Trắng. Có lẽ vì đã bỏ lỡ quá nhiều năm, vận may của Kha Tây Ninh thực sự không tốt, vì thế bản thân cậu cũng không ôm quá nhiều hi vọng đối với lần được đề cử này. Thế nhưng, không phải nhờ Tiểu lưu ly’ – tác phẩm định tình với Nghiêm Tự, Kha Tây Ninh đã dựa vào nhân vật Dung Lan kinh điển để giành lấy giải thưởng đầu tiên trong đời. Giây phút lên bục nhận giải, câu từ đã chuẩn bị trước đó toàn bộ bị ném ra sau đầu. Cậu đứng trên đài, tầm mắt vô thức nhìn xuống phía dưới, Nghiêm Tự đang cười vẫy tay với cậu, trong ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo, giống như đang tuyên bố với mọi người rằng “Nhìn đi, anh chàng đẹp trai đang đứng trên bục nhận giải chính là người thương của tôi đó”. Kha Tây Ninh nghẹn ngào không thốt nên lời, nhận chiếc cúp từ trong tay khách mời trao giải, câu đầu tiên bật thốt ra chính là “Nghiêm Tự… Nghiêm Tự… Anh xem em làm được rồi này. Em đoạt giải rồi, em đang từng bước tiến lên gần anh hơn, đến một ngày em sẽ có thể đứng ngang hàng với anh.” Một câu nói vừa hèn mọn lại đầy tự tin, mâu thuẫn mà chứa chan lưu luyến không rời. Dưới khán đài ồ lên. Nghiêm Tự vẫn mỉm cười cổ vũ cậu. Kha Tây Ninh nghĩ mình đã trải qua nhiều gian nan vất vả, cho dù đứng trên khán đài to cỡ nào, cậu cũng vẫn có thể bình thản. Thế nhưng, thật kỳ lạ, cậu lại cảm nhận được nước mắt chực trào khóe mi và âm thanh nghẹn ngào trong cuống họng. Những lời ấy như bản thảo chưa được đánh sẵn, nhưng lại lượn lờ trong đầu cậu vô số lần, đến mức cậu đã thuộc nằm lòng. Đôi mắt Kha Tây Ninh đã hoen ướt, khóe miệng lại kéo lên đầy hạnh phúc, “Mười năm trước, anh là thần tượng, em là fan nhỏ của anh, chỉ có thể ngây ngốc mà nhìn theo anh; ba năm trước, anh là ảnh đế, em là một minh tinh nhỏ sắp hết thời… khoảng cách giữa hai ta dường như luôn xa xôi như vậy. Hôm nay, anh đã sắp trở thành một đạo diễn nổi tiếng, em mới được cầm chiếc cúp đầu tiên trong đời. Liệu, sau này anh có thể bước chậm hơn một chút, em sẽ chạy nhanh hơn một chút. Anh hãy đợi em, để em có thể nắm lấy bàn tay anh, sau đó chúng ta cùng bước đi… Thầy Nghiêm, anh thấy như vậy có được không?” Dưới khán đài không có micro. Ống kính chuyển hướng sang Nghiêm Tự. Từ đầu tới cuối ánh mắt hắn luôn chăm chú nhìn Kha Tây Ninh, chưa từng dời khỏi một giây nào, hắn cười, dùng khẩu hình đáp lại “Được, thầy Kha à. Chúng ta sẽ cùng bước tiếp.” Lễ trao giải Bông Sen Trắng rất giản dị tự nhiên, không mua bloggers quảng bá để xào nhiệt độ trước ngày tổ chức, cũng không mời Nghiêm Tự lên làm khách mời trao giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất cho Kha Tây Ninh, càng đừng nói tới việc ban tổ chức sẽ chiếu VCR tình nhân, việc này xưa nay chưa hề có. Nhưng những khách mời có mặt dưới khán đài ngày hôm ấy đều ướt vành mắt, có người quen biết Nghiêm Tự và Kha Tây Ninh, có những người không quen biết, chỉ mới nghe nói qua, đều không hẹn mà cùng cảm nhận được tình cảm sâu đậm của hai người. … “Thầy Kha.” Nhân viên đạo cụ niềm nở một cách thái quá. “Đêm trao giải ngày đó tôi có xem live stream. Tình cảm của hai anh thật sự vô cùng cảm động… tôi xem mà cũng suýt khóc.” Kha Tây Ninh càng nghe càng nhức đầu, sau hôm đó cậu đã vô cùng hối hận. Đầu tiên là Phó Diễm xụ mặt chất vấn vì sao không nói theo kịch bản đã chuẩn bị sẵn, còn nói mỗi ngày phát tiền cho bộ phận văn án của công ty chính là để chuẩn bị cho ngày quan trọng này, kết quả Kha Tây Ninh hoàn toàn ném kịch bản ra sau đầu, phát huy tại chỗ, phát huy tại chỗ thì cũng thôi đi, đằng này còn nói đến là gập ghềnh trúc trắc. Sau cậu lại gặp Dung Tuyết, Dung Tuyết bày ra nét mặt rối rắm hỏi cậu, đoạn phát biểu ấy là Nghiêm Tự yêu cầu cậu nói hả? Biểu hiện của cậu thật sự rất giống tên đàn ông đang rơi vào tình ái cuồng nhiệt không cách nào tự khống chế. Không chỉ vậy. Nghiêm Tự hắn, ngày đó nhìn hắn bình tĩnh như vậy, không ngờ lại âm thầm ghi âm lại lời Kha Tây Ninh nói trên đài, còn cài đặt làm chuông báo thức. Mỗi ngày thức dậy đều phải nghe những lời đó, Kha Tây Ninh đau đầu không thôi, thầm nghĩ phải lựa thời cơ mà xóa tiệt đoạn ghi âm ấy đi. “Không cần khóc.” Kha Tây Ninh đỡ trán, nói với nhân viên đạo cụ, “Tôi còn chưa khóc mà.” “Làm gì có chuyện.” Nhân viên đạo cụ thật thà nói, “Chắc chắn anh đã khóc rồi, tôi nhìn thấy trên màn hình lớn ở quảng trường văn hóa mà. Nét mặt anh rất chân thành, tất cả chúng tôi đều thấy hết.” Kha Tây Ninh cố căng da đầu nói “Dùng thuốc nhỏ mắt đó, hiệu quả giả thôi.” Ánh mắt nhân viên đạo cụ lập tức từ cực kỳ hâm mộ chuyển thành sợ hãi và thương hại đối với Nghiêm Tự. Nghiêm Tự nói với anh ta “Em ấy đùa thôi, cậu đừng tin là thật.” Sau khi nhân viên nọ đi rồi, thái độ Nghiêm Tự nghiêm túc hơn “Tây Ninh.” Hắn nói, “Trong đoàn cá rồng hỗn tạp, sau này đừng nói đùa như vậy với người ta.” Kha Tây Ninh lật kịch bản, nghe hắn nói thì ừm một tiếng, hồi lâu sau mới nặn ra một câu “Em biết rồi. Thấy dáng vẻ cậu ta thành thật, trêu một chút.” Nghiêm Tự bật cười “Em còn trêu người khác cơ đấy.” Kha Tây Ninh đầu cũng không ngẩng lên, nói “Anh quá nhàm chán, ghẹo không nổi.” Nghiêm Tự không ý kiến gì, chỉ nhún nhún vai. Sau đó, hắn nhích lại gần cậu, hơi thở sát bên tai, hắn nói “Ban đêm anh thú vị hơn ban ngày nhỉ.” Kha Tây Ninh tự động xem nhẹ câu này, nhàn nhạt nói “Chồng chồng già cả rồi, anh giai à.” Bỗng cậu lật tới một trang kịch bản, liếc qua nội dung một cái, cậu kinh ngạc “Kịch bản này lúc trước em chưa thấy, chỉ biết mỗi bản của mình…” Nghiêm Tự ừm một tiếng. Kha Tây Ninh ngước nhìn hắn, chớp chớp mắt, tràn đầy mong đợi nói “Vậy trong kịch bản viết Lam Điền’ đã thích Hứa Văn Ngư’ từ lâu, là thật sao?” Nguyên mẫu của Lam Điền là Nghiêm Tự, mà nguyên mẫu của Hứa Văn Ngư là Kha Tây Ninh. Nghiêm Tự nói “Tối nay em muốn ăn gì? Anh nấu cho em ăn.” Kha Tây Ninh nhìn hắn “Đừng hòng đánh trống lảng.” Nghiêm Tự “Canh cá hay là canh xương nhỉ?” Kha Tây Ninh ghé lại “Rốt cuộc anh thích em từ bao giờ hả.” “Bí mật.” Nghiêm Tự nhéo mũi cậu, cười đáp, “Nhưng còn sớm hơn rất nhiều rất nhiều so với em tưởng tượng.” END. Hoàn ngoại truyện. Edit 917pm ngày 09/08/2020
Vụ việc xảy ra tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, đang gây xôn xao dư luận nước này suốt thời gian Luo và anh Li vốn là vợ chồng nhưng quyết định ly hôn vào năm 2019. Hai bên thỏa thuận, Luo sẽ nuôi con gái, nhận USD hơn 3,2 tỷ đồng và tệ khoảng 16,5 triệu đồng mỗi tháng từ chồng cũ. Ngoài ra, Li phải chi trả tiền bảo hiểm cho tới khi vợ cũ tái nhiên, Li không trả số tiền USD hơn 3,2 tỷ đồng cho vợ cũ như cam kết. Suốt thời gian dài, tòa án nỗ lực hòa giải không thành công, khiến Luo phải tự mình giải quyết vấn phụ nữ mang băng rôn với nội dung phản đối tới đám cưới của chồng cũ Ảnh Weibo.Vào ngày chồng cũ tái hôn, Luo mang theo băng rôn và tờ rơi phát cho khách mời với nội dung "Vợ cả tới chúc mừng chồng cũ lấy vợ lẽ".Tại lối vào nơi đám cưới tổ chức, Luo treo biểu ngữ lớn có nội dung gây chia rẽ, đồng thời kéo người đến "quậy tung".Để đáp trả, Li sau đó đã kiện ngược vợ cũ. Tại phiên tòa hòa giải vừa diễn ra cách đây không lâu, Li phải đồng ý trả tiền cho vợ cũ, được chia thành 3 đợt. Trong khi đó, Luo lên tiếng xin lỗi về hành vi phản cảm của mình tại đám việc đã tạo ra cuộc tranh cãi sôi nổi về lý do ly hôn và vấn đề bình đẳng giới."Tôi xin hỏi USD hơn 3,2 tỷ đồng là tiền bồi thường do ngoại hình hay phân chia tài sản? Nếu chồng phải trả tiền bồi thường, sao anh ta còn cấp dưỡng hàng tháng cho vợ cũ. Chắc hẳn người chồng lừa dối nên rất muốn sớm thoát khỏi vợ cũ và chấp nhận mọi yêu cầu", một cư dân mạng bình khi đó, có những ý kiến phản đối Luo và cho rằng "người phụ nữ này quá tham lam"."Nếu không tái hôn, cô ta đàng hoàng nhận tiền trợ cấp tệ khoảng 16,5 triệu đồng mỗi tháng. Con số này còn cao hơn mức thu nhập trung bình", tài khoản trên Weibo nhận đám cưới tại Trung Quốc theo phong cách truyền thống Ảnh Ariel.Theo số liệu từ Bộ nội vụ quốc gia ở Trung Quốc, tỷ lệ ly hôn của nước này đang có dấu hiệu gia tăng trở lại sau khi "đạt đỉnh" vào năm 2019. Trong 9 tháng đầu năm 2022, ước tính hơn 3 triệu cặp vợ chồng đã ly hôn. So với cùng kỳ năm trước, con số này tăng khoảng trường hợp.
chưa công khai đã ly hôn